Người ta thường nói, yêu một mình là ngốc nghếch. Nhưng đối với tôi, dám yêu một mình là điều đầy dũng cảm và đáng khích lệ. Ít nhất, đối phương biết bạn yêu. Ít nhất, bạn đã dám thổ lộ tình cảm chân thành nhất.
Con người luôn có cảm xúc, và tình yêu là điều dĩ nhiên trong cuộc sống.
Tình yêu thầm lặng đối với cùng giới liệu sẽ đi về đâu?
Tình yêu mang lại niềm vui, cảm xúc ngọt ngào và lãng mạn như hoàng hôn bên tháp Eiffel. Nhưng cũng mang đến khó khăn và thử thách như sóng lớn ở biển khơi. Và cũng có tình yêu, chỉ đem lại cảm giác vô danh - yêu thầm.
Tôi là một sinh viên đồng tính, đang trải qua cuộc sống khó khăn hơn nhiều so với những người khác. Nhất là trong tình yêu, luôn phải cẩn thận và thận trọng. Và điều khó khăn nhất, đó là yêu một người không thể yêu lại.
Trong quá trình học đại học, tôi đã phải lòng một người bạn cùng lớp. Chúng tôi quen biết khi tham gia cùng một nhóm bạn, cùng nhau đi ăn và vui vẻ trong khuôn viên trường. Chúng tôi giúp đỡ nhau qua những giờ học và bài tập vất vả, cùng đối mặt với những kì thi căng thẳng.
Tình bạn học đường ấy dần trở thành tình cảm không thể nói thành lời - tình yêu. Nhưng tôi luôn biết rằng, tình cảm của mình sẽ không được đáp lại. Vì cậu ấy không giống tôi, không thích nam.
Yêu một mình thường bị coi là ngu ngốc. Nhưng tôi cảm thấy, dám yêu một mình là điều đáng khích lệ. Vì ít nhất, đối phương biết bạn thích họ. Nhưng khi yêu thầm, tất cả chỉ là im lặng, chỉ có thể nhìn người đó từ xa và nhớ thương mỗi đêm.
Và giống như những người khác, tôi cũng chôn vùi tình cảm thầm lặng ấy. Vì khi tình cảm được tiết lộ, nó có thể phá hủy tất cả. Tình bạn cũng không phải là ngoại lệ.