Hải Đường ngồi trên máy bay, vừa nghe lại bản nhạc yêu thích, vừa lơ đãng đưa mắt nhìn cảnh vật đang lướt nhanh bên ngoài. Vài ngày trước, Hải Đường đã đóng cửa tiệm tranh trên thành phố để trở về quê ngoại một chuyến.
“…Có tình yêu vượt qua mùa đông/ Gục chết sau đêm mùa xuân…”
Quê ngoại của cô nằm ở một thị trấn vùng cao, với khí hậu mát mẻ quanh năm và cảnh đẹp của bốn mùa. Hải Đường trở về đây chủ yếu để tìm lại cảm hứng sáng tác đã mất sau khi cô chia tay bạn trai gắn bó từ thời đại học. Mối quan hệ kéo dài gần sáu năm, từ khi cô bước chân vào đại học đến khi ra trường. Họ có tình cảm tốt nhưng cuối cùng không thể vượt qua những khác biệt trong công việc và con đường sự nghiệp. Chia tay là lựa chọn tốt nhất cho cả hai. Sau bao nỗ lực, khi cuộc tình có thể đạt đến điểm cao điểm đẹp, thì lại kết thúc. Cuộc sống thật bất ngờ!
Hải Đường thở dài, kể từ khi chia tay, cô dần cảm thấy chán chường với những gì xung quanh, bất kỳ nơi nào trong thành phố cũng gợi lên kí ức đã từng rất đẹp. Hải Đường chỉ muốn tránh xa nơi quen thuộc một thời gian cho đến khi có thể bước qua những điều không vui.
Buổi sáng đầu tiên ở thị trấn, Hải Đường thức dậy sớm đạp xe xuống dưới đồi, tranh thủ đi thăm thú phong cảnh xung quanh. Rừng thông xanh ngắt dần hiện ra trước mắt cô, kèm theo là hồ nước mênh mông lấp lánh dưới ánh nắng như hàng ngàn viên tinh tú đang rơi xuống mặt nước. Hải Đường không ngừng khen ngợi như thể cô đang bước vào một thế giới thần tiên.
Sau khi đạp xe đến đây, Hải Đường ngửi thấy một hương vị đặc trưng mà cô đã biết ngay đó là mùi của cafe. Cô không ngờ rằng ngay gần nhà mình cũng có một quán cafe. Hương vị quen thuộc kia dẫn dắt cô đến quán Gió. Quán được xây dựng bằng gỗ, với tường gạch mộc và hàng hoa giấy bao quanh, tạo nên một vẻ hoài cổ đầy thu hút. Sau khi đặt order, cô nhìn thấy một cậu bé đứng ở quầy, tuổi khoảng 11 - 12, rất nhanh nhẹn và vui vẻ. Cậu bé hỏi cô muốn uống gì, nhưng Hải Đường không quá thích cafe vào buổi sáng nên quyết định chọn trà tự pha. Cậu bé chỉ cho cô đến kệ trà để lựa chọn. Hải Đường chọn ngay một loại trà và sau khi pha xong, cô thưởng thức hương vị thơm ngon của trà cao nguyên. Sau đó, cô nhâm nhi tách trà và bắt đầu phác thảo. Trước khi rời quán, cô gặp một người đàn ông đã cảnh báo cô về một cái bẫy thú trong rừng. Khi trở về vào sáng hôm sau, cô quyết định quay lại quán cafe để thưởng thức trà và gặp lại người đàn ông ấy. Anh ta mời cô uống trà và họ cùng trò chuyện. Nam Phong, vẻ ngoài lịch lãm và giọng điệu trầm ấm của anh, khiến Hải Đường cảm thấy thân thiện và thoải mái. Anh mời cô đến quán và hứa sẽ pha trà cho cô miễn phí mỗi khi cô đến. Hải Đường rất vui và đồng ý với lời đề nghị của anh.