Năm 20 tuổi, đang học đại học năm 3 nhưng chưa tốt nghiệp, tôi đã quyết định làm gap year và ứng tuyển vào vị trí Trưởng Bộ Phận Đặt Phòng của một khách sạn 5 sao quốc tế. Haha, đương nhiên đây là một quyết định khá táo bạo, và tôi 24 tuổi hôm nay sẽ nhìn lại bản thân 20 tuổi và rút ra những bài học chân thực về những điều mà tôi nên biết sớm hơn trước khi trở thành quản lý.
1. Yếu Tố Con Người Quan Trọng Hơn Chuyên Môn
Lúc đó, khi tôi nói với gia đình rằng tôi sẽ phỏng vấn vòng 3 với Tổng Giám Đốc khách sạn, bố tôi đã nhấn mạnh rằng khó khăn nhất trong quản lý là quản trị con người. Ngoài việc trao đổi nhỏ nhặt, Tổng Giám Đốc chỉ hỏi tôi một câu duy nhất trong buổi phỏng vấn đó: 'Bạn nghĩ thử thách lớn nhất khi bạn nhận vị trí này là gì?' Cuộc đời mình chỉ có vài cơ hội thành công, và vị này là một trong những cơ hội đó.
Bạn cần có chuyên môn tốt để dẫn dắt một đội ngũ, nhưng bạn không nhất thiết phải là người có chuyên môn tốt nhất (tuy nhiên, bạn hoàn toàn có thể trở thành người đó nếu muốn). Quan trọng là phải kết nối mọi người, cùng nhau làm việc hướng tới một mục tiêu chung.
Tôi nghĩ rằng khi mới nhận vị trí này, tôi đã làm đúng và sai, nhưng nếu có thể quay lại, tôi chắc chắn sẽ tiếp cận mọi thứ một cách khôn ngoan hơn. Là người từ Thuỵ Sĩ trở về sau 3 năm, đã quen với sự trực diện, tôi nhận thấy rằng ban đầu, tôi có thể đã làm mọi việc hơi cầu kỳ với các đồng nghiệp. May mắn thay, tôi (tự nhận) có khả năng thích ứng nhanh, vì vậy sau khoảng 2 tháng, mọi thứ đã bắt đầu suôn sẻ hơn, đặc biệt là các đồng nghiệp đã rất nhiệt tình chỉ bảo cho tôi biết cách ứng xử. Tôi nghĩ do còn trẻ và không tự cao tự đại, vì vậy may mắn thay, tất cả đều bao dung với tôi.
Trải qua 14 tháng ở vị trí này, tôi luôn nhớ đến sự khẳng định của mình với ban lãnh đạo, và tôi cảm nhận được cách đồng nghiệp có thể thoải mái trò chuyện với tôi mà không cần kiêng dè vì vị trí của tôi. Tôi may mắn khi đã chuẩn bị bản thân trước khi ứng tuyển, nhưng tôi càng hiểu hơn khi chuyển sang phân tích tài chính, tôi gặp những quản lý luôn ra lệnh và thậm chí mắng mình mà không một lời giải thích. Giám đốc đã nhắn nhủ tôi nên kiên nhẫn với họ vì “Họ đang học cách trở thành người quản lý lần đầu và chỉ muốn chứng tỏ vị thế của mình”.
2. LÀM QUẢN LÝ, BẠN PHẢI HỌC HỎI
Điều này cũng là bài học mà tôi rút ra sau này. Tôi nói “sau này” là bởi vì học hỏi luôn đi theo tôi từ nhỏ đến lớn và đối với tôi, đó đã trở thành điều đương nhiên. Nhưng tận “sau này”, khi nhận ra “Ồ, không phải ai cũng thấy điều đó đương nhiên như tôi”, tôi mới hiểu rằng đây cũng là một bài học cần nhớ.
Tôi vào bộ phận sớm hơn, và do thiếu nhân lực nên tôi có cơ hội chịu trách nhiệm cho rất nhiều công việc không thuộc về mình. Tôi có kỹ năng tự học (mà tôi cho là) rất đắc lực, cả bộ phận đồng ý với điều này vì họ không cần phải chỉ dẫn tôi nhiều, họ chỉ cần để tôi tự nghiên cứu và học hỏi. Nhờ vậy, có rất nhiều kiến thức mà chỉ mình (và giám đốc) hiểu, vì với khối lượng công việc hiện tại, không ai có thể dạy người mới từng bước trong thời gian ngắn như vậy.
Ở cấp độ nhân viên, tôi đã chứng kiến những người quản lí mà có những chi tiết rất nhỏ và không đáng kể (như copy paste – tin tôi đi, thật đấy), mà thay vì để tôi chỉ cho trong 2 giây, họ từ chối lời đề nghị của tôi và tự mày mò trong 2 tiếng đồng hồ không xong. Nhiều lần tôi muốn giải thích cho họ những điều tôi đã tự học được để tiết kiệm thời gian, nhưng họ từ chối và tự làm theo ý mình và sai, khiến tôi phải kiểm tra công việc của họ để nhắc nhở họ sửa lại.
Dù trở thành quản lý ở tuổi 20, tôi vẫn học cách ứng xử, học những điều cần biết từ các đồng nghiệp, dù họ giữ vị trí thấp hơn, bởi họ đã có kinh nghiệm từ những ngày đầu tiên, là thứ mà tôi không có. Tôi luôn nhớ, kiến thức có thể đến từ bất kỳ đâu và bất cứ ai.
3. MẠNG LƯỚI QUAN HỆ, ĐIỀU CẦN NHẮC LẠI 3 LẦN
Người ta thường nói này nọ về tiền bạc, nhưng thực tế ở đâu cũng cần sự hiện diện và giao tiếp. Giá trị của tiền bạc đã được thể hiện rõ ràng, vì vậy tôi sẽ tập trung vào việc xây dựng các mối quan hệ.
Việc 'có mối quan hệ' và 'không có mối quan hệ' là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nếu bạn chỉ tập trung vào công việc của mình, tầm nhìn của bạn sẽ bị hạn chế, vì bạn không có cơ hội nhìn nhận từ nhiều góc độ khác nhau. Ý kiến thay đổi tùy người, và bạn không thể hiểu được tất cả, vì bạn luôn bị giới hạn bởi quan điểm cá nhân. Kiến thức của bạn chỉ là một phần nhỏ trong đại dương tri thức, vì vậy nếu bạn muốn tiến xa, bạn cần học hỏi từ nhiều nguồn khác nhau để có thể kết hợp và tạo ra sức mạnh.
Tôi học được điều này qua hành trình 'gần như' chinh phục Bloomberg. Khi đó, tôi mới đến London được 7 tháng, không biết gì về thị trường làm việc ở đây, nhưng tôi đã quyết định tham gia vào chương trình cạnh tranh gay gắt nhất của thị trường tài chính với nền tảng Quản trị khách sạn. Dù kết quả cuối cùng là thất bại, nhưng may mắn của tôi là đã gặp được một insider – một người trước đây làm việc cho Bloomberg, để hướng dẫn tôi trong suốt hành trình ứng tuyển.
Trong những trường hợp tốt nhất, những vị trí tuyển dụng quan trọng thường đến từ nguồn giới thiệu, tức là thông qua mạng quan hệ. Vì vậy, việc xây dựng mạng lưới quan hệ luôn là con đường ngắn nhất, bất kể bạn ở đâu.