Một buổi chiều, khi rảnh rỗi, mình đi xe đạp dạo quanh bờ sông gần nhà. Điều đáng ngạc nhiên là mình nhìn thấy một vài người già ngồi một mình trên ghế đá. Mình nghĩ rằng thế hệ của chúng ta, các bạn trẻ, tiếp xúc với công nghệ nhiều hơn, nhanh hơn. Người già thì khó hơn trong việc sử dụng các thiết bị công nghệ.
Tụi mình, những người trẻ, có thể sử dụng Facebook để chia sẻ cảm xúc, trong khi người già lại gặp khó khăn hơn. Khoảng cách thế hệ giữa chúng ta và họ làm cho họ cảm thấy cô đơn hơn.
Người già có nhiều kinh nghiệm, trải nghiệm hơn chúng ta. Điều đó đòi hỏi chúng ta phải học cách kiên nhẫn, lắng nghe, thấu hiểu khi tiếp xúc với họ. Mình học được cách kết nối với họ. Mỗi người đều có thời tuổi thơ, thời kỳ oanh liệt của riêng mình. Mình muốn hiểu thêm về thời đại của họ thông qua những câu chuyện, để từ đó cảm thông và biết ơn hơn về những gì mình đang có. Mình đã có những trải nghiệm rất ý nghĩa khi nói chuyện với các bác thương binh gần nhà. Họ dễ xúc động khi nhớ về những chuyện xưa. Mình cảm thấy kính trọng họ và học được nhiều từ họ. Câu chuyện của họ giúp tụi trẻ như mình hiểu rõ hơn về giá trị của cuộc sống. Người già luôn quan tâm đến con cháu. Xã hội hiện đại quá vội vàng, khiến chúng ta quên mất những điều nhỏ bé. Mình vẫn nhớ những ngày thơ ấu chỉ mong bà về từ chợ mang quà cho mình. Bà đi đâu cũng nhớ đem quà về cho mình. Nhưng giờ đây, mình không còn đủ thời gian dành cho họ nữa. Nhưng với tuổi trẻ và thời gian còn nhiều, mình tin rằng mình có thể học cách kết nối với những người già đơn côi, học cách quan tâm đến họ và bày tỏ lòng biết ơn của mình. Mình không ngại tìm hiểu về thế hệ của cha mẹ, ông bà mình, để tìm ra những điều thú vị, để họ cảm thấy an tâm, không cô đơn, và được chăm sóc tốt hơn về tinh thần. Vì đơn giản, mình trẻ, họ già, và họ cần sự quan tâm của chúng ta. Họ cần sự nghỉ ngơi sau những năm tháng làm việc và dấn thân hơn chúng ta.
Nguồn ảnh: Microsoft Teams
Cuối cùng, có người trẻ thì có người già, như cây non phải có gốc cũ.
Mình trích lại một đoạn mà thầy đã dạy mình:
“Trong cuộc sống, những người có tuổi và thành công thường tận dụng sức lao động trẻ để làm việc cho mình, và do đó thường khuyến khích, động viên người trẻ để họ cống hiến hết mình. Thậm chí có những lúc còn phải khích lệ các bạn trẻ tình nguyện tham gia và hy sinh nữa.
Nhiều người trẻ không hiểu vấn đề, cho rằng đó là sự thật nên tạo ra những ảo tưởng, coi thường người già, xem thường họ, thấy họ là một phần đã lỗi thời, không đáng để quan tâm và tôn trọng. Thái độ coi thường người già đang trở nên phổ biến trong giới trẻ, đặc biệt là trong số những người chưa có nhiều kinh nghiệm sống.
Nếu chú ý một chút, bạn sẽ nhận ra rằng người chửi người già nhiều nhất thường chính là những người già, nhưng lại thành công. Các bạn trẻ chỉ là những con rối trong tình huống này.
Nếu các bạn trẻ muốn thành công, hãy lắng nghe và tôn trọng người già, học cách làm vừa lòng họ. Vì người già thường là những người kiểm soát hầu hết tài nguyên xã hội và có ảnh hưởng lớn đến thành công của các bạn.
Nếu bạn không tin, hãy nhìn xung quanh một chút, đa số các nhà lãnh đạo và quản lý của bạn, của cộng đồng, quốc gia, và thế giới đều là người già, không phải là người trẻ!”