(Mytour) Người thân như lá trên cây: nhìn thì nhiều, nhưng chỉ vài chiếc thực sự có thể che mưa chắn gió cho bạn. Dưới đây là 3 câu nói độc hại từ họ hàng mà bạn nên tránh tin tưởng.
1. “Sao vẫn chưa lấy vợ/chồng/con vậy?”

Những câu nói tưởng như vô tư nhưng lại cực kỳ độc hại từ họ hàng
Trong đời, yêu một người không khó, nhưng để được thấu hiểu thật sự lại là điều hiếm hoi. Và trong những lời giục giã "lấy chồng sinh con" từ họ hàng, điều thiếu nhất chính là sự thấu hiểu ấy.
Mỗi khi đồng nghiệp tôi về quê, họ hàng và bạn bè lại thay nhau nhắc: "Con gái nhà ông anh đã đi mẫu giáo rồi, cô còn không sốt ruột à?" "Phụ nữ sinh con trước 30 tuổi mới được coi là hiện đại, mau tìm chồng đi!"
Họ đâu biết cô ấy vừa được thăng chức, đang ôn thi vất vả; họ cũng chẳng hay rằng cô ấy chọn cô đơn còn hơn sống cùng người không yêu mình thật lòng.
Sự quan tâm kiểu ấy chỉ là cách lấy cuộc sống của mình áp đặt lên người khác, với hàm ý: "Nếu không sống như tôi nghĩ, thì bạn là kẻ thất bại."
Mỗi khi đồng nghiệp tôi về quê, họ hàng và bạn bè lại thay nhau nhắc: "Con gái nhà ông anh đã đi mẫu giáo rồi, cô còn không sốt ruột à?" "Phụ nữ sinh con trước 30 tuổi mới được coi là hiện đại, mau tìm chồng đi!"
Họ đâu biết cô ấy vừa được thăng chức, đang ôn thi vất vả; họ cũng chẳng hay rằng cô ấy chọn cô đơn còn hơn sống cùng người không yêu mình thật lòng.
Sự quan tâm kiểu ấy chỉ là cách lấy cuộc sống của mình áp đặt lên người khác, với hàm ý: "Nếu không sống như tôi nghĩ, thì bạn là kẻ thất bại."
2. “Làm có đủ tiền tiêu không?”
Nghe qua tưởng là lo lắng, nhưng thật ra là một cách ngầm coi thường khả năng tài chính của bạn.
Tổ tiên ta từng nói: "Nghèo ở phố thì chẳng ai đoái hoài, giàu ở quê lại có họ xa đến hỏi thăm."
Điều này giờ đây càng đúng hơn bao giờ hết. Tết đến, có người họ hàng đến nhà, nhìn lương hưu của mẹ tôi rồi nói: "Cô ơi, số tiền này có đủ mua thuốc không? Đồ đạc giờ đắt đỏ lắm."
Rồi quay sang anh trai tôi: "Anh lương 15 triệu mà còn ở thành phố làm gì, nên về quê tìm việc nhàn hơn."
Bề ngoài như thể lo lắng cho bạn, nhưng thực chất là đang khoe khoang sự ổn định của họ và gián tiếp hạ thấp bạn.
Điều này giờ đây càng đúng hơn bao giờ hết. Tết đến, có người họ hàng đến nhà, nhìn lương hưu của mẹ tôi rồi nói: "Cô ơi, số tiền này có đủ mua thuốc không? Đồ đạc giờ đắt đỏ lắm."
Rồi quay sang anh trai tôi: "Anh lương 15 triệu mà còn ở thành phố làm gì, nên về quê tìm việc nhàn hơn."
Bề ngoài như thể lo lắng cho bạn, nhưng thực chất là đang khoe khoang sự ổn định của họ và gián tiếp hạ thấp bạn.
Kiểu “quan tâm” này chẳng khác nào tấm gương méo mó, phản chiếu sự ganh ghét, đố kỵ từ họ hàng.
Người thật lòng thương bạn sẽ không đem mức lương của bạn so với con họ để rồi hỏi mát mẻ: “Có đủ tiền tiêu không?”.
Bạn làm tốt thì họ ghen tức, bạn thất bại thì họ hả hê, dùng lớp vỏ quan tâm để chà đạp lòng tự trọng của bạn, khiến họ cảm thấy mình đang chiến thắng.
Người thật lòng thương bạn sẽ không đem mức lương của bạn so với con họ để rồi hỏi mát mẻ: “Có đủ tiền tiêu không?”.
Bạn làm tốt thì họ ghen tức, bạn thất bại thì họ hả hê, dùng lớp vỏ quan tâm để chà đạp lòng tự trọng của bạn, khiến họ cảm thấy mình đang chiến thắng.
3. “Sao con cái nhà bạn không biết nghe lời vậy, hư quá chừng?”

Có câu: "Dạy con trước mặt con, dạy vợ sau lưng con", nhưng nhiều người thân lại làm điều ngược lại.
Khi chị họ tôi đưa con về quê, dì đã buông lời trước mặt cả nhà: "Sao cháu không chào hỏi ai cả? Trẻ con vô lễ là do bố mẹ không biết dạy."
Con trai chị tôi học hành bình thường, và lần nào chú cũng đến so sánh: "Cháu tôi năm nào cũng giành học bổng. Cô nên bắt con học như cháu và đừng cho nó nghịch điện thoại nữa."
Bề ngoài là lời khuyên, nhưng thực chất là phủ nhận công sức dạy dỗ của bạn và khiến bạn cảm thấy mình là cha mẹ thất bại.
Khi chị họ tôi đưa con về quê, dì đã buông lời trước mặt cả nhà: "Sao cháu không chào hỏi ai cả? Trẻ con vô lễ là do bố mẹ không biết dạy."
Con trai chị tôi học hành bình thường, và lần nào chú cũng đến so sánh: "Cháu tôi năm nào cũng giành học bổng. Cô nên bắt con học như cháu và đừng cho nó nghịch điện thoại nữa."
Bề ngoài là lời khuyên, nhưng thực chất là phủ nhận công sức dạy dỗ của bạn và khiến bạn cảm thấy mình là cha mẹ thất bại.
Những người thân ấy quên mất rằng mỗi đứa trẻ có sự phát triển và cách giáo dục riêng.
Họ dùng tiêu chuẩn cá nhân để đánh giá con bạn, gián tiếp phủ nhận vai trò làm cha mẹ của bạn.
Tệ hơn, họ luôn nói thêm: "Tôi chỉ muốn tốt cho bạn thôi", khiến bạn chẳng thể phản bác, dù trong lòng đầy bức xúc.
Họ dùng tiêu chuẩn cá nhân để đánh giá con bạn, gián tiếp phủ nhận vai trò làm cha mẹ của bạn.
Tệ hơn, họ luôn nói thêm: "Tôi chỉ muốn tốt cho bạn thôi", khiến bạn chẳng thể phản bác, dù trong lòng đầy bức xúc.
Quan tâm thật sự như làn gió xuân mát lành, còn những "lời khuyên" đầy chê bai lại là sự ganh tỵ đội lốt tình cảm họ hàng.
Giữ khoảng cách vừa đủ và sống đúng nhịp điệu của mình quan trọng hơn nhiều so với việc lo lắng họ đang nói gì. Cuối cùng, cuộc đời là của bạn, không ai có quyền định đoạt nó thay bạn.
Bạn có thể xem thêm những bài viết liên quan sau đây:Giữ khoảng cách vừa đủ và sống đúng nhịp điệu của mình quan trọng hơn nhiều so với việc lo lắng họ đang nói gì. Cuối cùng, cuộc đời là của bạn, không ai có quyền định đoạt nó thay bạn.