(Mytour) Mặc dù chúng ta không thể nhìn thấy được, nhưng mọi cõi vô hình luôn hiện diện xung quanh ta, với bản chất vật chất tinh tế hơn rất nhiều so với thế giới mà chúng ta đã quen thuộc.
Cõi vô hình thực chất là gì?
Đây là những cõi không thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhưng chúng ta vẫn có thể tiếp cận hoặc cảm nhận được thông qua các phương thức đặc biệt.
Khi một người qua đời, dù giác quan thể xác không còn hoạt động, họ vẫn có thể cảm nhận và theo dõi mọi điều xung quanh nhờ giác quan của thể vía. Thậm chí, họ còn hiểu rõ tâm tư, cảm xúc của người sống qua những tư tưởng mà chúng ta không thể nghe thấy.
Khi mới qua đời, linh hồn thường quẩn quanh những người thân trong gia đình. Tuy nhiên, theo thời gian và khi đã quen với trạng thái mới, họ dần rời bỏ những ràng buộc này để sống hoàn toàn trong cõi giới của mình.

Cõi vô hình bao gồm nhiều không gian khác nhau, từ thấp đến cao, như sau:
- Không gian tâm thức, nơi có sự sống và cái chết. Đây là nơi linh hồn tồn tại sau khi rời bỏ thể xác.
- Không gian bán thông tin, tồn tại trong một khoảng thời gian nhất định. Những người đã tu luyện bình thường sau khi chết sẽ chuyển đến đây.
- Không gian thông tin vĩnh cửu, nơi các hàm La Hán tồn tại.
- Không gian Trí Huệ (Niết Bàn) và Không gian Trường Tồn (Đại Niết Bàn), nơi Đức Phật và các vị tiên thần cao cấp cư ngụ.
Nếu suy ngẫm sâu sắc, chúng ta sẽ nhận ra rằng thế giới vô hình xung quanh đang tác động mạnh mẽ đến đời sống của loài người, mặc dù mắt thường không thể thấy được. Trong xã hội hiện nay, không thiếu những hiện tượng tâm linh mà chúng ta cho là bí ẩn và kỳ lạ, nhưng cho dù khoa học có phát triển đến đâu, vẫn không thể lý giải được những hiện tượng này, vì chúng vượt qua các quy luật vật lý thông thường.
Thực tế, nếu chúng ta nhìn nhận qua ánh sáng của Phật pháp, dùng trí tuệ Phật để lý giải, sẽ thấy rằng không có gì là thần bí cả. Cái khó chỉ là chúng ta hiểu và tin tưởng vào những tri thức Phật giáo như thế nào.
Nếu kiến thức Phật pháp dễ tiếp thu như các lĩnh vực khác, thì con người đâu cần phải dành thời gian thiền định, tụng kinh, thực hành giới, định, huệ và hy sinh nhiều năm tháng để học Phật. Các cư sĩ tại gia cũng chẳng cần phải đến chùa nghe giảng kinh.
Vũ trụ tồn tại trong hai cõi: cõi hữu hình mà chúng ta có thể nhìn thấy và cõi vô hình mà chúng ta không thể cảm nhận trực tiếp.
Những kiến thức thu thập được từ lâu cho thấy thế giới vật lý của chúng ta chỉ là một phần nhỏ trong một thực tại rộng lớn hơn. Bên ngoài thế giới vật lý còn tồn tại nhiều thế giới vô hình, và mỗi thế giới này đều mang tính vật chất, không phải chỉ là những khái niệm trừu tượng mà chúng được tạo thành từ vật chất đặc thù.
Vật chất trong các thế giới vô hình không chỉ tinh tế mà còn khác biệt về bản chất so với loại vật chất mà chúng ta quen thuộc trong thế giới vật lý.
Hiện tại, tất cả các thế giới vô hình đều hiện hữu xung quanh chúng ta. Chúng không tách biệt khỏi chúng ta trong không gian. Vậy làm sao nhiều thế giới có thể tồn tại đồng thời trong cùng một không gian như vậy? Lý do là mỗi thế giới này được hình thành từ loại vật chất tinh tế hơn so với thế giới vật lý ngay bên dưới chúng ta.
Cõi hữu hình là không gian mà chúng ta đang sinh sống, là cõi trần với ba chiều không gian (XYZ). Mỗi vật thể, dù là con người, động vật, thực vật hay vật dụng, đều chiếm một phần không gian và có một khối lượng xác định trong thế giới này.
Cõi vô hình được mô tả như một không gian đa chiều. Có người nói đây là không gian 4 chiều, 6 chiều, hoặc thậm chí nhiều chiều hơn nữa. Đức Phật giảng về không gian n chiều, nơi mọi sự tồn tại dưới dạng sóng. Người âm cũng hiện diện dưới dạng sóng, gọi là sóng khí hình.
Chúng ta không thể nhìn thấy không gian vô hình bằng đôi mắt bình thường mà cần phải mở con mắt của thể vía, hay còn gọi là con mắt thần. Đây là con mắt thứ 3, nằm giữa trán mỗi người, vốn không hoạt động cho đến khi chúng ta chết. Để nó hoạt động, cần phải tu luyện và khai mở nó qua sự công phu.
Tỷ lệ người có thể khai mở con mắt thần rất thấp, chỉ khoảng một hoặc hai phần vạn. Mức độ khai mở mắt thần khác nhau, và điều kiện đầu tiên để làm được điều này là sống một đời sống thiện lành. Sự thiện có thể từ kiếp này hoặc được tích lũy từ những kiếp trước.
Liệu có thể tiếp cận được cõi vô hình và nhận được sự trợ giúp từ đó?
Những người có khả năng nhìn thấy cõi vô hình thường được gọi là những người có thần thông. Để đạt được khả năng này, điều kiện tiên quyết là tâm phải thiện, nghĩa là biết sống vì người khác, phục vụ cho sự tiến bộ của xã hội.
- Đầu tiên, lòng ta cần phải thành tâm, tức là luôn luôn chân thành, không giả dối, sẵn sàng học hỏi và cầu thị.
- Tiếp theo, phải có quyết tâm mãnh liệt để tiếp cận cõi vô hình. Nếu thiếu ý chí, chúng ta sẽ không thể mở ra được cánh cửa này.
- Cần phải rèn luyện kỹ năng và công phu để phát triển năng lực, từ đó có thể khai mở nhãn thần và các luân xa của thể vía, giúp ta giao tiếp với ‘người âm’ ở cõi vô hình. Tuy nhiên, số người có khả năng này rất hiếm.
- Tuyệt đối không lợi dụng điều này để trục lợi cá nhân, cũng không lún sâu vào những mê tín dị đoan.
- Cần có sức khỏe tốt và áp dụng phương pháp luận khoa học để đảm bảo quá trình này hiệu quả và bền vững.
Minh Minh