Vậy môn võ đó là gì?
Dù đã qua đời, nhưng di sản của nhà văn Kim Dung vẫn sống mãi trong lòng người hâm mộ nhờ những tác phẩm đã trở thành huyền thoại của thể loại tiểu thuyết võ hiệp.
Di sản văn học vô giá mà ông để lại bao gồm 15 tác phẩm võ hiệp xuất sắc. Nhiều trong số đó không chỉ được độc giả yêu thích mà còn được chuyển thể thành các bộ phim nổi tiếng.
Những tác phẩm của Kim Dung không chỉ nổi bật bởi cốt truyện hấp dẫn và các nhân vật sâu sắc mà còn nhờ vào những môn võ công đỉnh cao. Nhiều fan của nguyên tác cho biết, mỗi chiêu thức võ học trong truyện đều chứa đựng một sức mạnh và triết lý riêng biệt.

Khi nhắc đến võ học, không thể không nhắc đến "Ám nhiên tiêu hồn chưởng" mà Dương Quá sáng chế. Đây là một chiêu thức huyền thoại, xuất phát từ nội tâm, lan tỏa qua cánh tay và lòng bàn tay, đạt tới sức mạnh vô cùng mạnh mẽ, xứng đáng là tuyệt kỹ xuất sắc nhất trong Thần Điêu Hiệp Lữ. Về kiếm pháp, Độc Cô Cửu Kiếm của Lệnh Hồ Xung là vô địch, được sáng tạo bởi Độc Cô Cầu Bại, có khả năng phá giải tất cả các loại võ công trên thế gian, là tuyệt kỹ hoàn hảo của ngoại công phá địch trong các tác phẩm của Kim Dung.
Về nội công, Cửu Dương Thần Công được xem là đứng đầu, môn võ công này là sự kết hợp tuyệt vời giữa Phật Đạo và võ học, một trong những tinh hoa trong các tác phẩm của Kim Dung. Về khinh công, Kim Dung đã miêu tả rất nhiều chiêu thức khinh công tuyệt vời, ví dụ như Thượng thiên thê của Quách Tĩnh, Thê vân tung của Trương Tam Phong… tất cả đều là những chiêu thức khinh công đỉnh cao của võ lâm.
Tuy nhiên, đối với nhiều độc giả, các môn khinh công kể trên không thể so sánh với một bộ pháp nổi tiếng của Đoàn Dự, đó chính là Lăng ba vi bộ. Lăng ba vi bộ trong Thiên Long Bát Bộ được xem như một tuyệt kỹ thần thánh, có khả năng tránh mọi chiêu thức và đồng thời gia tăng nội lực cho người sử dụng.
Môn khinh công đáng chú ý nhất
Theo miêu tả của Kim Dung, Lăng ba vi bộ có khả năng né tránh hầu hết mọi chiêu thức võ công. Bộ pháp này được xây dựng dựa trên 64 quẻ trong Kinh Dịch, nơi mà toàn bộ võ học Trung Hoa đều được cho là phù hợp với các nguyên lý trong cuốn sách này. Vì vậy, một khi học được Lăng ba vi bộ, không chiêu thức nào có thể đả thương người sử dụng. Đoàn Dự, trong giai đoạn đầu, nhờ vào bộ pháp này đã nhiều lần thoát hiểm một cách ngoạn mục.
Nhờ vào Lăng ba vi bộ, mặc dù không hề có kiến thức về võ công, Đoàn Dự vẫn có thể giao đấu và đánh bại Nam Hải Ngạc Thần, một trong Tứ Đại Ác Nhân, và trở thành sư phụ của kẻ ác này.

Trong một lần, khi Đoàn Dự đang cõng Vương Ngữ Yên để trốn khỏi sự truy đuổi của quân Tây Hạ, họ đã phải đối đầu với Mộ Dung Phục - một cao thủ võ lâm từ Giang Nam. Dù Mộ Dung Phục có võ công mạnh mẽ hơn Đoàn Dự rất nhiều, nhưng nhờ vào khả năng Lăng ba vi bộ siêu việt, Đoàn Dự vẫn có thể né tránh các đòn đánh của ông ta. Cuối cùng, Mộ Dung Phục phải dùng mưu kế gian xảo, giả vờ muốn giết Vương Ngữ Yên để làm gián đoạn bước di chuyển của Đoàn Dự, chỉ khi đó ông ta mới có thể bắt được chàng.
Thứ ba, Lăng ba vi bộ không chỉ giúp né tránh chiêu thức mà còn có khả năng tăng cường nội lực. Theo sách, mỗi khi hoàn thành một vòng Lăng ba vi bộ, nội lực của người luyện sẽ được củng cố, và nếu luyện tập lâu dài, người đó có thể trở thành một cao thủ võ lâm thực thụ. Chính vì hai khả năng này mà Lăng ba vi bộ được coi là tuyệt kỹ siêu phàm trong mắt nhiều độc giả.
Môn võ có thực sự vĩ đại như người ta nghĩ?
Tuy nhiên, theo một phân tích từ trang Sohu, khi xem xét kỹ lưỡng các tình tiết trong truyện, có thể thấy rằng môn võ này thực ra đã được đánh giá quá cao và thực chất chỉ là một chiêu thức lợi dụng các sơ hở trong võ học.
Điều này có thể được chứng minh qua hai điểm quan trọng mà câu chuyện đề cập đến.
Đầu tiên, Lăng ba vi bộ đúng là có thể tránh được phần lớn các tuyệt kỹ trong giang hồ, nhưng nó lại không thể né tránh được những chiêu thức mạnh mẽ như Giáng Long Thập Bát Chưởng, Nhất Dương Chỉ, Lục Mạch Thần Kiếm hay các võ công của Thiếu Lâm. Bởi vì phái Tiêu Dao không thu thập các tuyệt kỹ này.
Hơn nữa, Lăng ba vi bộ được tạo ra dựa trên các quẻ trong Kinh Dịch, trong khi võ học Phật gia lại không liên quan đến Kinh Dịch. Điều này chứng tỏ rằng khi đối diện với những võ công thực sự mạnh mẽ, Lăng ba vi bộ có thể trở nên vô dụng. Chính vì vậy, Lý Thu Thủy không sử dụng Lăng ba vi bộ khi đấu với Thiên Sơn Đồng Lão, bởi võ công của Thiên Sơn Đồng Lão là những tuyệt kỹ hàng đầu võ lâm.

Thứ hai, tốc độ di chuyển của Lăng ba vi bộ không nhanh như người ta tưởng. Độc giả đã bị đánh lừa bởi miêu tả về cuộc tỉ thí giữa Kiều Phong và Đoàn Dự. Kiều Phong đã thừa nhận rằng "nếu trong khoảng mười dặm, thắng Đoàn Dự không phải là chuyện khó, nhưng nếu chạy ba bốn chục dặm thì cơ hội thắng sẽ giảm đi, và nếu chạy đến sáu chục dặm thì chắc chắn tôi sẽ thua".
Trên thực tế, Đoàn Dự có nội lực vượt trội hơn Kiều Phong rất nhiều, nên chạy dài chắc chắn sẽ không thua. Tuy nhiên, nếu đối đầu với người có nội lực cao như Trương Vô Kỵ, chưa chắc Đoàn Dự đã chiến thắng. Bên cạnh đó, mặc dù sử dụng Lăng ba vi bộ, Đoàn Dự vẫn không thể vượt qua Kiều Phong trong một khoảng cách ngắn, cho thấy tuyệt kỹ này không nhanh như người ta nghĩ.
Tổng kết