(Mytour) Với trí tuệ sâu sắc, người xưa có thể nhận ra sự giàu nghèo, cuộc sống sung túc hay vất vả chỉ qua ngoại hình của một người. Một trong những câu nói nổi tiếng từ cổ nhân mà đến nay vẫn được trân trọng vì ý nghĩa sâu sắc là: 'Đầu người giàu không có tóc, chân người nghèo không có lông'.

1. Tại sao lại nói: 'Đầu người giàu không có tóc'?
Có câu: 'Cái răng, cái tóc là góc con người', nhằm nhấn mạnh tầm quan trọng của ngoại hình và cảnh báo rằng khi gặp gỡ ai đó, chúng ta nên chú ý đến răng và tóc của họ.
Mái tóc dài, dày và mượt mà luôn là ước mơ của hầu hết mọi người. Tuy nhiên, nếu tóc bạn mỏng hoặc bạn đang bị hói, đừng quá lo lắng. Theo quan niệm xưa, đây lại là dấu hiệu của sự giàu có.
Ngoài câu nói 'Đầu người giàu không có tóc', người xưa còn truyền tụng rằng 'Mười người đầu trọc thì chín người giàu'. Vậy vì sao những người không có tóc, đầu hói lại có cuộc sống sung túc, đầy đủ?
Theo nhân tướng học, người xưa tin rằng những người đầu trọc thường có tướng mạo tốt, dễ dàng đạt được thành công trong sự nghiệp. Họ kiên quyết với mục tiêu của mình và nhờ vậy, con đường công danh rộng mở.
'Đầu người giàu không có tóc' còn là hình ảnh ẩn dụ cho sự nỗ lực và chăm chỉ. Đa phần mọi người cho rằng, những người làm công việc trí óc sẽ có cuộc sống tốt đẹp và đầy đủ hơn so với những người làm công việc tay chân.
Vào thời phong kiến, để đạt được chức quan, người ta phải nỗ lực suốt cả đời. Những người làm quan không chỉ tài trí mà còn rất mưu lược. Để đạt được thành công, họ đã phải dày công học hỏi và cống hiến, đến mức cơ thể suy nhược và tóc rụng đi nhiều.
Thực tế, khoa học đã chứng minh rằng khi chúng ta làm việc và suy nghĩ quá mức, não bộ không được nghỉ ngơi, dẫn đến giảm tuần hoàn máu và tế bào không tái tạo kịp thời. Điều này có thể gây rụng tóc và khiến tóc bạc sớm.
Câu nói 'Đầu người giàu không có tóc' có ý nghĩa rằng, những người kiên trì và không ngừng học hỏi sẽ đạt được cuộc sống đủ đầy. Dù không giàu có về vật chất, họ cũng sẽ trở nên phong phú về kiến thức và kinh nghiệm sống.
2. Tại sao lại nói 'Chân người nghèo không có lông'?
Chúng ta đều biết rằng sự phát triển của cơ thể sẽ chịu ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố môi trường. Theo đó, những đặc điểm trên cơ thể có thể phản ánh điều kiện sống của mỗi người. Ví dụ, người thường xuyên làm việc dưới ánh nắng sẽ có làn da rám nắng, còn người phải lao động nặng nhọc thì da thường thô ráp.
Người nghèo, dù là xưa hay nay, thường có xu hướng lao động chân tay nhiều hơn, đặc biệt là làm nông trên những cánh đồng rộng lớn. Điều này trái ngược với cuộc sống của những người giàu có.
Ngày xưa, khi phương tiện lao động còn đơn giản, không có bao tay hay ủng, người nông dân phải lội chân đất trên những cánh đồng. Dù là mùa đông giá rét hay mùa hè oi ả, họ vẫn phải 'bán mặt cho đất, bán lưng cho trời'. Chân họ suốt ngày ngâm trong bùn đất, đến mức không thể mọc lông. Vì thế, câu nói 'Chân người nghèo không có lông' ra đời từ đó.
Ngày nay, việc đánh giá sự giàu nghèo qua ngoại hình như nhìn vào đầu hay chân của một người đã không còn chính xác nữa. Tuy vậy, chúng ta vẫn có thể học hỏi từ những quan niệm xưa, rút ra bài học về khả năng quan sát và kinh nghiệm sống. Điều này nhắc nhở chúng ta phải biết chăm sóc cơ thể mình, vì chỉ khi khỏe mạnh, mới có thể đạt được sự giàu sang.
Tin bài cùng chuyên mục: