
Truyện Kinh Dị Một Câu
- Bóng cô ấy trong gương chớp mắt, dù cô không hề nháy mắt.
- Người ta bảo mèo có 9 mạng, nhưng tôi thề đã chôn nó ít nhất 11 lần.
- Tôi đang theo dõi hắn qua cửa sổ. Không biết cần bật lò nướng thêm bao lâu nữa.
- Gửi cô gái cứ đập cửa nhà tôi mỗi đêm: tôi sẽ không thả cô ra đâu.
- Người đàn ông cuối cùng trên Trái Đất ngồi một mình trong phòng. Bỗng có tiếng gõ cửa.
Các Bước
Người Bạn Đồng Hành Mỗi Đêm
-
Hầu như đêm nào tôi cũng không ngủ một mình—dù chẳng phải do tôi muốn thế. Mọi thứ luôn bắt đầu và kết thúc y hệt. Tôi uống vài viên thuốc ngủ, cởi bỏ quần áo, và đợi cơn buồn ngủ ập đến. Rồi, đêm nào cũng vậy, tôi chờ khuôn mặt cô ấy hiện ra. Dù có uống bao nhiêu thuốc ngủ, tôi vẫn cảm nhận được sự xuất hiện của cô. Khi thì chỉ là khuôn mặt, khi lại là thân hình méo mó dị dạng. Cô ấy đi qua đi lại. Hoặc lướt đi như đang đứng trên băng chuyền, ánh mắt không rời tôi. Đôi mắt tràn ngập phẫn nộ.
Những đêm cô ấy nằm bên cạnh, chúng tôi đối mặt nhau. Đôi môi cô luôn hé mở, như đang bắt chước vẻ kinh hãi của tôi. Cả người tôi như hóa lỏng vì sợ hãi, tôi bật dậy định chạy trốn, nhưng chưa bao giờ thoát khỏi cửa phòng ngủ. Đôi chân tôi đột nhiên mất hết sức lực, và tôi gục xuống cạnh tủ quần áo. Đó là lúc cô ấy quỳ xuống, mím chặt đôi môi tím tái, và thốt lên câu nói duy nhất tôi từng nghe kể từ đêm định mệnh ấy:
“Lẽ ra ngươi không nên giết ta.”
Thị Lực Mờ Ảo
-
Tuần trước tôi mới được cắt kính lần đầu. Ban đầu bố mẹ tôi nghĩ tôi không cần, nhưng bác sĩ nói có vấn đề không chỉ ở mắt tôi. Ông ấy bảo tình trạng của tôi khá phổ biến và tôi cần loại tròng kính đặc biệt “vì lợi ích của chính tôi”. Ông nói nhiều người chẳng có cơ hội được nhìn thế giới như tôi sắp thấy, nên tôi may mắn lắm. Tôi tưởng ông muốn nói xe cộ hay chữ viết xa sẽ đỡ nhòe đi, nhưng chỉ vài ngày sau, tôi bắt đầu thấy những sinh vật kinh dị. Khắp nơi.
Tôi chưa từng thấy chúng trước đây—ở góc phòng hay bãi đỗ xe tối om. Hôm nay tôi tháo kính ra lần đầu, và phải nói rằng, thật kỳ lạ khi quỷ dữ và yêu quái đột nhiên biến thành cây cối và bóng tối. Tôi biết mình không nhìn thấy sự thật. Nhưng tôi là người đơn giản. Tôi thà mọi thứ cứ mờ ảo như chúng vốn dĩ đối với người khác.
Ánh Đèn Trong Tủ
-
Hồi còn bé, tôi có thói quen đọc sách mỗi tối trước khi ngủ. Tôi luôn bật đèn tủ quần áo để đọc cho rõ, nhưng nó cũng giúp tôi cảm thấy an tâm hơn trong căn phòng tối om. Thoải mái đến mức tôi thường quên tắt đèn tủ sau khi đọc xong. Thế rồi một đêm nọ, chiếc đèn tự tắt.
Đừng Ngước Lên
-
Đừng sợ ma quỷ hay yêu quái—hãy tìm kiếm chúng. Nhìn sang trái, nhìn sang phải, dưới gầm giường, sau tủ quần áo, trong góc tủ, nhưng tuyệt đối đừng ngước lên—nàng ta ghét bị nhìn thấy.
Cánh Cửa
-
Khi mới mua nhà, tôi phát hiện một cánh cửa lạ dưới tầng hầm. Nhưng khi tôi chỉ cho vợ xem, cô ấy nghĩ tôi đang trêu mình vì cô không thấy gì cả. Tất cả những người tôi từng chỉ đều không nhìn thấy hay cảm nhận được cánh cửa đó. Thấy mọi người lo lắng, tôi đành im lặng cho xong chuyện. Lý do tôi nhắc lại bây giờ là vì tiếng cào cấu từ phía bên kia ngày càng lớn, và tôi cảm giác cánh cửa sẽ không giữ nổi nữa.
Người Ông
-
Ông nội tôi từng kể một câu chuyện kinh dị về lần ông ngồi nghỉ trước nhà thì nghe tiếng vợ gọi liên tục từ trong nhà. Điều kỳ lạ là bà nội đã qua đời nhiều năm trước đó. Giọng gọi khẩn thiết đến mức ông phải đứng dậy bước vào kiểm tra. Vừa bước qua cửa, ông nghe tiếng ầm lớn phía sau - chiếc ghế ông vừa ngồi bị một ống thoát nước bằng gang rơi trúng. Nếu không vào nhà, có lẽ ông đã gặp nguy hiểm. Đến giờ tôi vẫn không biết đó là hiện tượng siêu nhiên hay không, nhưng mỗi lần nhớ lại đều thấy lạnh sống lưng.
Thách Thức Nghĩa Địa
-
Một nhóm thiếu nữ tổ chức tiệc ngủ tại nhà bạn khi phụ huynh vắng nhà. Trong bóng tối, họ bàn tán về người đàn ông mới chôn ở nghĩa trang gần đó - đồn rằng ông ta bị chôn sống và có thể nghe tiếng cào xé quan tài. Một cô gái cười nhạo nên bị thách đến mộ ngay đêm đó, phải cắm cọc gỗ làm bằng chứng. Cô đi rồi biệt tích.
Khi trời sáng, cả nhóm tìm đến nghĩa trang thì thấy cô gái nằm chết trên ngôi mộ. Người thì tin hồn ma kéo cô xuống, kẻ cho rằng cô vướng váy tưởng bị kéo nên chết vì kinh hãi.Chuyến Đi Chợ Đêm
-
Trên đường về nhà, tôi lạc vào một con hẻm tối om. Cảm giác ngột ngạt ập đến khi bóng tối như đang bủa vây và nuốt chửng tôi. Trong lúc hoảng loạn, tôi va phải một người đàn ông đang xách đồ. Tôi nhờ anh ta chỉ đường ra khỏi hẻm. Nhưng ngay lúc ấy, mùi hôi thối nồng nặc xộc vào mũi. Khi hắn quay lại nhìn tôi với nụ cười đầy máu me, tôi chợt nhận ra thứ trong tay hắn không phải là đồ ăn.
Bàn Tay
-
Một bé gái 7 tuổi ở cùng bà nội trong căn hộ nhỏ khi bố mẹ đi xem phim. Hai bà cháu ăn tối và trò chuyện vui vẻ. Đến khoảng 10 giờ, bà ngồi đan len còn bé bật TV xem. Khi bà khát nước và bảo cháu lấy giúp ly nước, bé gái sợ hãi vì hành lang tối đen. Bà động viên: "Đừng sợ, đi theo tường sẽ thấy công tắc cạnh cửa nhà tắm".
Bé gái mò mẫm dọc hành lang thì chạm phải bàn tay xương xẩu đang cố lôi cô vào nhà tắm. May mắn thoát được, bé gái hét lên chạy về phía bà. Sự việc chưa bao giờ được giải thích, dù lúc đó chỉ có hai bà cháu trong nhà.Kẻ Săn Đầu Người
-
Gia đình bốn người đang trên đường đến Yellowstone thì xe bỗng dưng hỏng giữa chốn hoang vu. Không có sóng điện thoại, bố mẹ đi bộ tìm trợ giúp và để lại radio cho hai đứa trẻ. Đêm xuống, bố mẹ vẫn chưa về. Bỗng đài phát tin có tên sát nhân nguy hiểm vừa vượt ngục. Đột nhiên, tiếng gõ lộp bộp vang lên từ nóc xe: cạch, cạch, cạch. Âm thanh ngày càng dồn dập. Hoảng sợ, lũ trẻ mở cửa bỏ chạy. Đứa lớn dám ngoái lại nhìn và thấy một gã đàn ông to lớn đang nện hai vật thể lên nóc xe - đó là đầu lâu của bố mẹ chúng.
Tấm Bia Mộ
-
Đêm nào cũng vậy, đúng nửa đêm tôi lại nghe tiếng kêu cứu thảng thốt. Mãi đến một đêm nọ, sự tò mò đã khiến tôi quyết định lần theo tiếng gọi ấy. Tôi lang thang khắp các con phố nhỏ trong bộ đồ ngủ - may sao lúc đó khuya khoắt chẳng có ai để ý. Tiếng gọi càng lúc càng rõ rồi đột ngột im bặt. Khi nhìn quanh, tôi chết lặng khi thấy trước mặt là tấm bia mộ khắc tên mình.
Bóng Hình Bên Cửa Sổ
-
Tôi không hiểu sao mình lại ngẩng lên nhìn, nhưng khi làm vậy, tôi thấy hắn đứng đó. Hắn đứng sát cửa sổ, trán áp vào mặt kính, đôi mắt vô hồn và nhợt nhạt. Nụ cười của hắn đỏ chót như son, rộng đến mức không tự nhiên. Vợ tôi đang ngủ trên lầu, con trai nằm trong nôi, còn tôi thì cứng đờ không cử động được. Tôi đứng chôn chân nhìn hắn dán mắt qua cửa kính.
Nụ cười ấy vẫn nguyên vẹn khi hắn giơ tay lên rồi từ từ vuốt xuống mặt kính, mắt không rời tôi. Tôi chỉ có thể nhìn chằm chằm vào mái tóc bết dính, làn da vàng vọt và khuôn mặt xanh xao của hắn. Đôi chân tôi vẫn dẫm lên bụi cây đang tỉa dở, bất động nhìn vào chính ngôi nhà của mình. Hắn vẫn đứng đó, ép sát vào cửa sổ.Giọng Nói Của Mẹ
-
Cô con gái đang tập trung làm bài tập trong phòng riêng trên lầu thì bất ngờ nghe tiếng mẹ gọi xuống ăn tối. Cô vội đứng dậy bước về phía cầu thang, nhưng chưa kịp bước xuống thì đột nhiên có bàn tay ai đó kéo mạnh cô vào phòng giặt bên cạnh.
Hoảng hốt một lúc, cô mới nhận ra đó chính là mẹ mình - người mẹ thật sự. Người phụ nữ đôi mắt đỏ hoe nhìn cô chằm chằm rồi thì thào: "Đừng xuống đó con yêu, mẹ cũng vừa nghe thấy tiếng gọi đó."
Cô Gái Xinh Đẹp Nhất Lớp
-
Cô ấy là hoa khôi của lớp. Tôi bị ám ảnh bởi cô, liếc nhìn trộm mỗi khi có cơ hội, dù biết cô sẽ chẳng thèm để ý tới mình. Trong giờ học, thay vì chép bài, tôi dành thời gian ngắm nhìn cô. Tôi tiếp tục làm vậy trên chuyến tàu về nhà chung của chúng tôi. Hôm nay, tôi quyết định hành động táo bạo hơn. Tôi xuống tàu theo cô, bám theo từ nhà ga ra đường, cố giữ khoảng cách để tạo bất ngờ. Nhưng thật khó để không bị phát hiện, bởi cô liên tục ngoái lại nhìn. Mỗi lần như vậy, tôi vội giả vờ xem điện thoại hay buộc lại dây giày.
Khi cô mở cửa bước vào nhà, tôi lén theo lên bậc thềm. Tim đập thình thịch khi tôi bấm chuông. Tiếng chuông vang lên khiến bụng tôi như có bướm bay. Vừa định bấm chuông lần nữa thì cô hé cửa, nhận ra tôi, vội vẫy tay ra hiệu cho tôi vào nhanh rồi đóng sập cửa lại.
"Có người đàn ông đang theo...", cô nói.
"Ừ, là tôi đây", tôi đáp mà không kịp nghĩ.
"Tôi biết", cô nói. "Nhưng ý tôi là người đàn ông đứng sau anh."
Chuông cửa lại vang lên, lần này những con bướm trong bụng tôi đứng im.
Bóng Phản Chiếu
-
Sau vài phút vui đùa làm mặt hề trước gương với con trai, tôi ôm chặt cậu bé vào lòng, mỉm cười hạnh phúc ngắm nhìn hình ảnh phản chiếu của hai cha con - cậu con trai bé bỏng hoàn hảo mà tôi may mắn có được.
"Đó là con trai của bố", tôi tự hào chỉ vào hình ảnh cậu bé trong gương. Bỗng hình phản chiếu của tôi chớp nháo, một bàn tay quái dị từ trong gương vươn ra giật lấy cậu bé khỏi vòng tay tôi.
"Không, đó là con trai của TA", giọng nói trầm đục vang lên.
Những Chiếc Nhẫn Trên Ngón Tay
-
Daisy Clark đã hôn mê hơn một tháng trước khi bác sĩ tuyên bố cô qua đời. Cô được chôn cất vào một ngày hè mát mẻ tại nghĩa trang nhỏ cách nhà khoảng một dặm. Đêm đó, một tên trộm mộ trang bị xẻng và đèn pin đào bới lên. Đất đắp còn lỏng lẻo nên hắn nhanh chóng tiếp cận quan tài và mở nắp. Dự đoán của hắn đúng - Daisy được chôn cùng hai chiếc nhẫn quý giá: nhẫn cưới kim cương và nhẫn gắn ruby lấp lánh.
Khi cúi xuống định lấy nhẫn, hắn phát hiện chúng dính chặt vào ngón tay Daisy. Quyết định cắt đứt ngón tay, hắn rút dao ra cưa thì máu bắt đầu chảy, cơ thể Daisy giật giật. Đột nhiên cô ngồi bật dậy! Kinh hãi, tên trộm vội đứng phắt dậy làm vỡ đèn pin. Trong bóng tối, hắn nghe tiếng Daisy bước ra khỏi mộ. Daisy quấn vải liệm quanh người hỏi: "Anh là ai?" Nghe "xác chết" lên tiếng, tên trộm bỏ chạy. Daisy bình thản đi về nhà, trong khi kẻ trộm mộ hoảng loạn rơi xuống chính ngôi mộ đang mở và đâm phải con dao của hắn.
Chú Ngựa Bập Bênh
-
Vào một đêm khi tôi khoảng 10-12 tuổi, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. Phòng ngủ chiếm trọn tầng trên cùng, giường tôi bên trái còn khu vực chơi và tủ đồ bên phải. Đang nằm thì tôi nghe tiếng động phía bên kia phòng. Nhìn sang, tôi thấy chú ngựa bập bênh tự dưng đung đưa. Nó từ từ di chuyển ra giữa phòng rồi dừng ngay dưới bóng đèn trần. Khiếp sợ, tôi trùm chăn kín đầu không dám nhìn ra nữa cho đến sáng.
Sáng hôm sau, tôi xác nhận đó không phải là mơ khi thấy con ngựa vẫn đứng giữa phòng. Tôi còn bị bố mẹ mắng vì tưởng tôi thức khuya ra chơi đồ chơi. Phòng họ ngay dưới khu vực tủ đồ nên đã nghe rõ tiếng ngựa bập bênh di chuyển.
Ai Đang Ở Trên Giường?
-
Người cha như thường lệ vào chúc con trai 7 tuổi ngủ ngon - một thói quen không thể bỏ nếu không cậu bé sẽ khó ngủ. Căn phòng mờ ảo đèn với hình ảnh cậu con trai đang trùm chăn chờ đợi. Ngay cái nhìn đầu tiên, ông đã cảm thấy có gì đó khác thường về đứa con tối nay, dù không thể xác định rõ. Mọi thứ vẫn vậy, ngoại trừ nụ cười gượng gạo kéo dài từ mang tai này sang mang tai kia.
"Con ổn chứ?" người cha hỏi.
Cậu bé gật đầu, vẫn giữ nguyên nụ cười đó trước khi thều thào: "Bố ơi, kiểm tra dưới gường giúp con xem có quái vật không".
Vừa cười vừa quỳ xuống kiểm tra để chiều lòng con, người cha sững sờ khi thấy chính đứa con thật của mình đang co ro dưới gường, mặt tái mét thì thào: "Bố ơi, có ai đó đang nằm trên giường con".
-
Nếu bạn yêu thích những câu chuyện ngắn đầy ám ảnh, hãy khám phá các tuyển tập truyện kinh dị được đánh giá cao như Roald Dahl's Book of Ghost Stories, Frightmares: A Creepy Collection of Scary Stories của Michael Dahl, hoặc Scary Stories to Tell in the Dark của Alvin Schwartz.
-
Muốn khám phá thêm nội dung rùng rợn? Đừng bỏ lỡ các bài viết về những truyền thuyết đô thị đáng sợ, những hình ảnh kinh dị trên Google Earth và các sinh vật đáng sợ nhất.
-
-
-
-
Nội dung từ Mytour nhằm chăm sóc khách hàng và khuyến khích du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không áp dụng cho mục đích khác.
Nếu bài viết sai sót hoặc không phù hợp, vui lòng liên hệ qua Zalo: 0978812412 hoặc Email: [email protected]
-
-
-
-
-
-