Đây chính là thời cơ ngàn vàng để Trần Phi Vũ khôi phục và củng cố danh tiếng của mình sau một loạt những tranh cãi liên quan đến đời tư.
Tác phẩm điện ảnh này được chuyển thể từ nguyên tác tiểu thuyết "Dâng cá muối cho sư tổ" của nhà văn Phù Hoa, dẫn dắt người xem bước vào một cuộc hành trình vượt thời gian đầy kịch tính và những tình huống tréo ngoe.
Hành trình kỳ lạ của một nhân viên công sở trong thân phận 'cá mặn'
Mọi chuyện khởi đầu từ Trâu Nhạn, một cô nàng nhân viên văn phòng bình thường luôn quay cuồng với những báo cáo và chỉ số hiệu suất. Trong một biến cố bất ngờ, tâm hồn cô xuyên không và nhập vào thân xác của Liêu Đình Nhạn – một nữ đồ đệ có tu luyện bình thường tại Canh Thần Tiên Phủ. Tưởng chừng đã thoát khỏi nhịp sống gấp gáp nơi thành thị, cô lại bị cuốn vào một tình thế oái ăm: bị đưa vào nhóm phụng sự cho Tư Mã Tiêu, một đại ma đầu đáng sợ vừa thức tỉnh sau năm thế kỷ bị phong ấn.

Lúc đầu, Liêu Đình Nhạn chỉ xem nhiệm vụ hầu hạ này như một trải nghiệm tầm thường. Thế nhưng, cô nhanh chóng nhận thức được mối đe dọa chết người khi chứng kiến các nữ đồ đệ khác lần lượt bị Tư Mã Tiêu ra tay sát hại. Tình huống càng trở nên éo le khi bản chất thực sự của Liêu Đình Nhạn là một ám sát giấu mặt đến từ Ma giới, khiến Tư Mã Tiêu nổi nghi ngờ và suýt nữa đã kết liễu cô ngay trong lần chạm trán định mệnh đó.
Tuy nhiên, chính tâm tính vô tư, không màng danh lợi của cô gái lại hóa thành phương thuốc hữu hiệu chữa lành tâm hồn đã băng giá của vị ma đầu này. Thông qua năng lực chân ngôn đặc biệt, hắn nhận thấy sự bình thản và không chút khiếp sợ của cô gái 'thời hiện đại' này hoàn toàn đối lập với những kẻ đầy tham vọng và mưu mô trong thế giới tu chân đầy rẫy hiểm nguy.
Nhân vật Liêu Đình Nhạn chính là hiện thân của lối sống 'cá mặn' – một thế hệ thanh niên chán ngán với những cuộc cạnh tranh khốc liệt, chỉ đơn thuần khao khát một cuộc sống bình dị và an nhiên. Sự hiện diện của cô tạo ra sự tương phản đầy thú vị, thậm chí là một lời bình phẩm hài hước về sự xa hoa và phức tạp thường thấy trong các tác phẩm tiên hiệp cổ điển. Mối quan hệ kỳ lạ giữa một ma chủ tàn nhẫn và một 'cá mặn' vô định đã vẽ nên một làn gió mới mẻ, đầy chất lãng mạn cho dòng phim này.
Yếu tố hài hước và những góc nhìn xã hội sâu sắc
Tương tự các tác phẩm cùng thể loại, Hiến Ngư kiến tạo một vũ trụ tu tiên đầy những âm mưu và dục vọng. Dẫu vậy, điểm nhấn đặc biệt đến từ những phân cảnh hài hước tinh tế được lồng ghép khéo léo, giúp cốt truyện trở nên hài hòa và dễ dàng thu hút đông đảo khán giả hơn.

Tác phẩm điện ảnh này được đánh giá cao nhờ khả năng tích hợp triết lý sống 'cá mặn' một cách tinh tế vào diễn biến chính. Khác biệt với những tác phẩm tiên hiệp thường tôn vinh các anh hùng xuất chúng, Hiến Ngư lại hướng ống kính vào một nhân vật phàm tầm thường. Cách tiếp cận này dễ dàng cộng hưởng với tâm tư của khán giả trẻ đương đại, những người đang đối mặt với nhiều căng thẳng và kiệt sức. Nhịp độ phim được duy trì nhanh và mạch lạc, chú trọng vào quá trình phát triển tính cách nhân vật cùng các mối quan hệ của họ, loại bỏ hoàn toàn những tình tiết thừa thãi và lan man.
Bên cạnh đó, phim còn cho thấy sự đầu tư công phu trong khâu hình ảnh. Vũ trụ tu tiên được khắc họa sống động và đầy chất thơ với những bộ trang phục thanh thoát, kiến tạo nên một không gian huyền ảo đầy mê hoặc. Dù hiệu ứng kỹ xảo chưa phải là đỉnh cao, nhưng mức độ chân thực vừa đủ đã giúp người xem dễ dàng đắm chìm vào thế giới mà đoàn làm phim dựng nên.
Mặt hạn chế của sự 'đổi mới': Những điểm yếu trong kết cấu kịch bản
Dù nhận được vô số lời tán dương, Hiến Ngư vẫn vấp phải một số ý kiến phản đối, đặc biệt từ cộng đồng người hâm mộ bản gốc. Việc điều chỉnh nội dung kịch bản có thể giúp tác phẩm trở nên thân thiện hơn với số đông, nhưng lại là một nhược điểm đáng kể đối với những ai đã gắn bó với nguyên tác.
Điều gây tranh cãi nhất nằm ở việc làm nhạt đi tính cách phản diện của nhân vật nam chính. Phiên bản phim truyền hình đã 'làm dịu' đi hình tượng Tư Mã Tiêu, khiến nhân vật này trở nên dễ gần và đáng thương hơn, nhưng đồng thời cũng làm mờ đi chiều sâu phức tạp và cá tính mạnh mẽ vốn có của nhân vật.

Ngoài ra, sự xuất hiện của một nhân vật nữ phụ hoàn toàn mới không tồn tại trong nguyên tác, cùng với việc đẩy nhanh tiến độ chi tiết 'rắn nhỏ hóa người', đã khiến cho mạch truyện trở nên thiếu mạch lạc và đôi chỗ thiếu tính liên kết. Hơn thế nữa, cốt truyện của Hiến Ngư vẫn chưa thể hiện được nét độc đáo riêng biệt, mà dường như vẫn bám theo những khuôn mẫu cũ như chuyện luân hồi, ân oán tình thù, khiến người xem dễ dàng đoán trước được diễn biến và liên tưởng đến những tác phẩm quen thuộc khác như Vĩnh Dạ Tinh Hà hay Thương Lan Quyết.
Về khía cạnh kỹ thuật, dù hình ảnh được đầu tư chỉn chu, nhưng kỹ thuật dựng phim lại chưa thực sự trơn tru, với nhiều cảnh chuyển cảnh đột ngột làm gián đoạn dòng cảm xúc. Sự vắng mặt của nhạc nền trong các phân đoạn ít lời thoại cũng khiến không khí phim trở nên trầm lắng và thiếu đi sự cuốn hút cần thiết.
Nhìn chung, Hiến Ngư là một tác phẩm giải trí nhẹ nhàng, đem lại nhiều tiếng cười, rất phù hợp để thưởng thức trong những giờ thư giãn mà không đòi hỏi người xem phải tư duy quá sâu.
