Theo lời đạo diễn Bùi Thạc Chuyên, cảnh nóng là yếu tố không thể thiếu trong Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối.
Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối không phải là một bộ phim tình cảm, cũng không phải phim nghệ thuật tập trung vào tình dục. Đây là tác phẩm khai thác đề tài lịch sử và chiến tranh, và điều gây ngạc nhiên nhất với khán giả chính là hai cảnh “nóng” kịch tính diễn ra trong lòng địa đạo. Ngay khi phim ra mắt, dư luận đã chia thành hai luồng ý kiến: một số cho rằng cảnh quay này táo bạo nhưng đầy tính nhân văn, trong khi số khác lại cho rằng nó là thừa thãi.
Khi cảnh nóng trở thành biểu tượng cho khát vọng sống giữa chiến tranh
Đặt ra câu hỏi “cảnh nóng có thực sự cần thiết không?” có thể là cách đơn giản hóa tầm quan trọng của nó trong điện ảnh. Trong Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối, bối cảnh dẫn đến cảnh nóng không hề lãng mạn hay thơ mộng. Giữa tiếng bom đạn vọng lên từ mặt đất, trong bóng tối chật hẹp và ngột ngạt của địa đạo, khoảnh khắc ấy bỗng chốc trở thành giây phút duy nhất để hai nhân vật cảm nhận rằng họ đang sống – thay vì chỉ đơn thuần tồn tại.
Tình dục trong chiến tranh không chỉ đơn giản là thể xác. Nó là biểu tượng của bản năng sinh tồn, là khát khao kết nối, yêu thương, và cảm nhận những điều ngoài tiếng bom rơi đạn nổ. Chính ở đây, tình cảm – dù chỉ tồn tại trong khoảnh khắc – giúp con người giữ được nhân tính giữa bối cảnh đầy phi nhân tính.
ADVERTISEMENT

Cảnh “nhạy cảm” giữa Út Khờ và người lính diễn ra trong không gian ngột ngạt, lạnh lẽo, không có nhạc nền hay ánh sáng, làm tăng cảm giác thô ráp và trần trụi. Chính sự căng thẳng này buộc khán giả đối diện với một sự thật: trong chiến tranh, không chỉ có lý tưởng và chiến công, mà còn có những vết thương âm thầm, dai dẳng và khó lòng lý giải.
Trái ngược với những cảnh “nóng” khác, cảnh giữa Ba Hương và Tư Đạp lại như một khoảnh khắc tĩnh lặng đầy dịu dàng. Trong giây phút đối diện với cái chết, họ tìm thấy nhau qua ánh mắt, cái nắm tay, cái siết vai – như hai con người bấu víu vào những tia sống sót mong manh giữa lòng địa đạo u tối. Đó không phải là sự lãng mạn hóa, mà là lời nhắc rằng giữa tiếng bom đạn, con người vẫn có quyền yêu và khát khao sống.

Ranh giới mong manh giữa nghệ thuật và phản cảm
Không thể phủ nhận rằng sự xuất hiện của cảnh “nóng” trong một bộ phim chiến tranh Việt Nam là một điều hiếm hoi và vì vậy, dễ dàng gây nên những cuộc tranh luận. Một số người cho rằng đó là một bước đi táo bạo, cần thiết để điện ảnh Việt Nam có thể phát triển hơn.
Tuy nhiên, không ít khán giả bày tỏ lo ngại về khả năng phim sẽ bị "Tây hóa", làm mờ đi hình ảnh người lính vốn được xây dựng theo một chuẩn mực nhất định từ trước đến nay. Thế nhưng, điện ảnh không phải là sách giáo khoa lịch sử. Chiến tranh không chỉ có chiến thắng, kỷ luật hay tinh thần bất khuất. Nó còn chứa đựng mồ hôi, nước mắt, nỗi sợ hãi, và những vết thương tâm lý, đôi khi không bao giờ lành.

Đây không phải là lần đầu tiên đạo diễn Bùi Thạc Chuyên sử dụng cảnh “nóng” như một phần không thể thiếu trong ngôn ngữ điện ảnh của mình. Từ Sống Trong Sợ Hãi (2005), Chơi Vơi (2009) đến Địa Đạo, những cảnh “nóng” trong các bộ phim của anh luôn được gắn kết chặt chẽ với chiều sâu tâm lý nhân vật và bối cảnh xã hội. Với Bùi Thạc Chuyên, cảnh “nóng” không bao giờ chỉ là công cụ gây sốc, mà là phương tiện để khám phá những góc khuất trong tâm hồn con người.
Vấn đề không phải là có cảnh "nóng" hay không, mà là cách thức xử lý nó ra sao. Liệu cảnh ấy có đóng góp vào sự phát triển của nhân vật không? Nó có được đặt trong bối cảnh hợp lý? Khi đạo diễn trả lời được những câu hỏi này bằng ngôn ngữ điện ảnh của mình, cảnh "nóng" không còn là yếu tố gây sốc, mà là một phần tự nhiên của câu chuyện.

Khán giả ngày nay đã không còn quá lạ lẫm với những cảnh thân mật trên màn ảnh. Điều họ mong muốn là một cách kể chuyện có chiều sâu, bất kể là về chiến tranh, tình yêu hay tình dục.
Cảnh “nóng” – yếu tố kích thích truyền thông cho bộ phim?
Không thể phủ nhận rằng chính cảnh "nóng" đã trở thành một "điểm nhấn truyền thông" cho Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối. Trong thời đại mà sự chú ý trở thành tài sản quý giá, một chi tiết gây tranh cãi có thể là đòn bẩy mạnh mẽ để đưa bộ phim gần gũi hơn với khán giả. Tuy nhiên, việc tạo ra tranh luận không đồng nghĩa với việc "câu khách".

Vậy nếu loại bỏ hai cảnh "nóng" đó, liệu phim có mất đi một phần quan trọng trong mạch cảm xúc không? Câu trả lời có thể là có. Bởi những cảnh này không chỉ làm nổi bật nhân vật, mà còn mở rộng không gian cảm xúc của bộ phim, giúp người xem không chỉ thấy lý tưởng mà còn cảm nhận được sự mâu thuẫn, tổn thương và những điều rất đời thường nhưng sâu sắc.
Trong bối cảnh điện ảnh Việt đang mở rộng thử nghiệm với các chất liệu mới, việc Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối dám khai thác những khía cạnh gai góc và nhạy cảm như vậy là một tín hiệu tích cực. Không phải vì nó gây sốc, mà vì nó dám chạm vào những vùng xám, nơi nghệ thuật thường tìm thấy những tầng ý nghĩa sâu sắc nhất.

Cảnh nóng trong Địa Đạo: Mặt Trời Trong Bóng Tối có thể vẫn gây tranh cãi, nhưng có một điều chắc chắn: nó đã mở ra một cuộc đối thoại – không chỉ về giới hạn thể hiện trong điện ảnh Việt, mà còn về cách chúng ta hiểu tình yêu, sự sống và nỗi cô đơn giữa những hoàn cảnh tưởng chừng chỉ có bom đạn. Và biết đâu, đó chính là ánh sáng thực sự trong bóng tối mà bộ phim muốn nói tới.