Đèn Âm Hồn thiếu sự tinh tế về mặt điện ảnh, khiến khó có thể thỏa mãn những khán giả khó tính.
Đèn Âm Hồn là sản phẩm điện ảnh đầu tay của Youtuber Hoàng Nam Challenge Me, kết hợp giữa tác phẩm văn học Chuyện Người Con Gái Nam Xương và yếu tố kinh dị dân gian huyền bí. Bộ phim thể hiện sự sáng tạo, với một ý tưởng mới mẻ và tấm lòng dũng cảm của những người làm phim. Tuy nhiên, nó vẫn cần thêm nhiều yếu tố để trở thành một tác phẩm thật sự ấn tượng.
Lấy cảm hứng từ một áng “thiên cổ kì bút”.
Đèn Âm Hồn diễn ra trong một ngôi làng ở Bắc Bộ trong thời kỳ đất nước đang chiến tranh. Các chàng trai trong làng đều tòng quân ra trận, trong đó có Đinh, chồng của nàng Thương. Kể từ đó, người thiếu phụ phải một mình lo liệu mọi việc, chăm sóc mẹ chồng, nuôi dạy con thơ, trồng rau và nuôi dưỡng cả gia đình. Dù nghèo khó, nhưng họ vẫn sống qua ngày.
Khi mẹ chồng qua đời, cậu bé Lĩnh đã khoảng 4-5 tuổi, đủ để cảm nhận sự thiếu vắng của người cha. Để con không cảm thấy cô đơn, Thương thường tạo ra những trò chơi bóng với con, bảo rằng bóng trên tường chính là hình ảnh của cha. Cuộc sống của hai mẹ con cứ thế trôi qua bình dị, trong khi Thương vẫn đợi chờ người chồng đã mất.

ADVERTISEMENT
Một ngày, Lĩnh nhặt được một chiếc đèn kỳ lạ trong buổi viếng bà. Sau khi có chiếc đèn riêng, mỗi tối cậu bé lại thắp đèn để có thể gặp lại bố. Ban đầu, Thương chỉ nghĩ con mình quá nhớ cha, nhưng sau đó cô bắt đầu nhận ra những hiện tượng kỳ lạ diễn ra xung quanh con.
Làng quê ấy bỗng chốc bị tấn công bởi một thế lực siêu nhiên kỳ bí. Những vụ nhập hồn liên tiếp đã thu hút sự chú ý của cô Liễu và em trai Hường, những người làm nghề thầy cúng. Không thể nào có sự trùng hợp kỳ lạ đến vậy, Liễu nhận ra rằng cậu bé vô tình đã mang theo một ác linh vào dương thế, gây ra những hiện tượng kỳ quái này.

Đèn Âm Hồn thiếu đi những yếu tố điện ảnh cần thiết để tạo ra sức hút.
Với nguồn tài liệu phong phú và sáng tạo dồi dào, Đèn Âm Hồn có thể trở thành một bộ phim kinh dị đầy cảm xúc, kể về mối tình đau khổ giữa Thương và Đinh – hai nhân vật được xây dựng dựa trên hình mẫu Vũ Nương và Trương Sinh trong văn học.
Bộ phim mang trong mình một ý tưởng rõ ràng, điều này không thể bàn cãi. Các cảnh quay được chăm chút tỉ mỉ, chứng tỏ đội ngũ làm phim đã dành nhiều tâm huyết trong việc nghiên cứu và tạo dựng những khung hình kinh dị. Tuy nhiên, mặc dù nguyên liệu có sẵn là rất tốt, nhưng bộ phim lại không đạt được hiệu quả như kỳ vọng.

Dự án này thay vì mang đến một tác phẩm hoàn chỉnh và hài hòa, lại tạo ra cảm giác thiếu kết nối. Các phần kịch bản như bị ghép lại một cách miễn cưỡng, thiếu sự ăn khớp. Đèn Âm Hồn vừa thiếu sót trong việc kể chuyện, lại vừa thừa về lời thoại, tiết tấu thì lúc quá nhanh, lúc lại quá chậm, thiếu đi cảm xúc mà một bộ phim cần có.
“Show, don’t tell” là nguyên tắc vàng trong điện ảnh. Những hình ảnh, khung hình, và từng chi tiết phải có khả năng gợi lên cảm xúc mạnh mẽ, dẫn dắt người xem mà không cần phải giải thích dài dòng. Tuy nhiên, Đèn Âm Hồn lại giải thích quá nhiều nội dung của nó, làm mất đi tính hấp dẫn cần có.

Bộ phim dường như không thể quyết định nên dẫn dắt câu chuyện theo cách nào, là để hình ảnh tự nói lên tất cả hay sử dụng lời thoại. Kết quả là một lối kể chuyện hỗn loạn, không có sự kết nối, khiến cho thế giới liêu trai mà phim muốn thể hiện từ đầu đến cuối trở nên nhạt nhòa, mặc dù đã khai thác yếu tố văn hóa tâm linh, lên đồng, đặc trưng trong dân gian Việt Nam.
Thiếu sự liên kết chặt chẽ.
Thực tế, Đèn Âm Hồn như một bộ phim được lắp ghép từ nhiều đoạn quay ngắn, mỗi đoạn cố gắng truyền tải một thông điệp trong vài phút đầu. Điều này khiến cho phim gặp phải vấn đề trong việc kết nối các tình tiết, thống nhất các tuyến truyện, và không thể dẫn dắt người xem khám phá những bí mật mà bộ phim đặt ra.

Dù Đèn Âm Hồn được thực hiện với tâm huyết và nỗ lực để kể một câu chuyện đầy ý nghĩa, nhưng vẫn chưa đủ. Cái thiếu ở đây chính là kỹ thuật và một bàn tay vững vàng có thể khai thác câu chuyện với chiều sâu điện ảnh hơn.
Nữ diễn viên Hoàng Kim Ngọc đã dẫn dắt một màn cao trào ấn tượng, là điểm sáng hiếm hoi trong bộ phim này.

Là một điểm sáng đáng chú ý, nhưng vẫn còn nhiều thiếu sót trong tác phẩm này.
Dù vậy, Đèn Âm Hồn vẫn mang lại một vài điểm sáng, đặc biệt là đoạn cao trào kịch tính được xây dựng theo phương pháp truyền thống, kết hợp một chút cảm hứng từ loạt phim Insidious, dù phần đầu có vẻ lạc đề và phần giữa thiếu mạch lạc.
Màn cao trào như một cú hích mạnh mẽ, mang lại sức sống cho bộ phim sau một vài tình tiết nhạt nhẽo. Đồng thời, đây cũng là cơ hội để dàn diễn viên, đặc biệt là Hoàng Kim Ngọc, chứng minh khả năng của mình, với một vai diễn mạnh mẽ và bền bỉ từ đầu đến cuối. Kết thúc bộ phim khá ấn tượng và tạo ra sự gay cấn cho người xem.

Liệu Đèn Âm Hồn có xứng đáng để xem không?
Tóm lại, Đèn Âm Hồn có đáng để thưởng thức? Người viết sẽ không ngần ngại trả lời. Đây là tác phẩm đầu tay của một nhà làm phim mới, và điều đó rõ rệt qua nội dung của bộ phim. Dù Hoàng Nam không thiếu sự tâm huyết và trí tưởng tượng, nhưng việc thành công với yếu tố điện ảnh vẫn là một thử thách lớn đối với anh.
Ý tưởng kết hợp yếu tố linh dị dân gian, mang đậm nét liêu trai và văn học, có tiềm năng, nhưng cách kể chuyện khó lòng thuyết phục được những khán giả khó tính. Có lẽ, bộ phim sẽ phù hợp hơn với những người dễ tính.