1. Bạn thích ở một mình, nhưng nỗi sợ đó cũng luôn rình rập
Dù là đi ăn, đi chơi, đi học hay bất kỳ đâu, bạn vẫn luôn chỉ có một mình và đôi lúc còn muốn như thế. Nhưng có những khoảnh khắc, bạn chợt thấy lo sợ chính sự cô lập ấy, bởi bạn không thể hòa mình vào thế giới xung quanh.
Bạn nhận ra sự cô đơn đang dần hiện diện rõ ràng trong tâm trí, như một lớp sương mờ không tan. Thế nhưng, thay vì chống lại nó, bạn dần học cách chấp nhận và sống chung với nó, coi đó là điều bình thường. Chỉ khi ở một mình, bạn mới cảm thấy mình thực sự an toàn.

2. Ngồi lặng lẽ suốt nửa ngày mà chẳng cảm thấy phiền
Việc ngồi một mình trong nhiều giờ không khiến bạn thấy bất thường. Những dòng suy nghĩ không ngừng trôi qua tâm trí, bạn ngồi yên lặng nhìn thế giới vận động, mọi người hối hả nói cười, mà bạn chẳng cần ai quan tâm đến mình, cũng không thấy cần để tâm đến bất kỳ ai.
Bạn cảm thấy trạng thái đó là bình thường, không ảnh hưởng đến ai và cũng chẳng ai ảnh hưởng đến bạn. Bạn chọn cô lập bản thân thay vì phải đón nhận ánh nhìn hay lời nói của người khác. Bạn thấy ở một mình vẫn dễ chịu hơn nhiều – đó là biểu hiện của sự cô đơn.

3. Cứ nghe mãi một bản nhạc không biết chán
Nhiều người cho rằng việc nghe mãi một bài hát chỉ đơn giản là vì thích giai điệu hay ca từ ý nghĩa. Đúng với một số người, nhưng với phần lớn còn lại, đây có thể là dấu hiệu của sự cô đơn. Nhất là khi đó là những ca khúc cũ, gợi lại ký ức xưa cũ.
Khi bạn cứ nghe đi nghe lại một bài nhạc, đó cũng là lúc bạn đang đắm chìm trong những kỷ niệm cũ. Và thường thì những ký ức buồn mới khiến người ta khó dứt ra như vậy. Những người cô đơn thường có xu hướng sống mãi trong quá khứ và để âm nhạc làm bạn đồng hành với nỗi đau của mình.

4. Không có lấy một người bạn thân
Một người bạn thân đúng nghĩa là người "có thể lắng nghe bạn mà không cần phải nói gì thêm". Dù có nhiều mối quan hệ, quen biết rộng rãi, nhưng khi rơi vào khủng hoảng tinh thần, bạn vẫn không biết nên tìm đến ai để sẻ chia thật lòng.
Bạn thân đôi khi chỉ đơn giản là người biết im lặng đúng lúc và chịu ngồi nghe bạn nói hết mọi nỗi niềm, mà chẳng cần phán xét hay lời khuyên. Nếu bạn không có lấy một người như thế để dựa vào, thì có lẽ bạn đang thực sự cô đơn!

5. Luôn cố tỏ ra rằng mình ổn, dù trong lòng không hề như thế
Bạn luôn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ, luôn gượng cười và nói với mọi người rằng mình vẫn ổn. Bạn khoác lên mình lớp vỏ vui vẻ, hòa đồng, sẵn sàng lắng nghe câu chuyện của người khác. Bởi lẽ, bạn biết nếu mình có mở lời thì liệu có ai thực sự quan tâm? Có ai chịu dừng lại để nghe bạn chia sẻ? Có ai đủ kiên nhẫn để hiểu?
Bạn tự hiểu rằng, người duy nhất có thể cứu lấy mình chính là bản thân. Và đó chính là một trong những biểu hiện rõ ràng nhất của sự cô đơn mà bạn đang âm thầm mang theo mỗi ngày.

6. Luôn nở nụ cười và giả vờ lắng nghe câu chuyện của người khác
Bạn thường xuyên cười, nhưng đó không phải là nụ cười hạnh phúc. Đó là nụ cười gượng gạo, được bạn mang ra như một chiếc mặt nạ để hoà nhập, để không bị chú ý, để không bị đặt câu hỏi. Bên trong bạn là khoảng trống rỗng rãi, nơi cảm xúc thật đã bị giấu kỹ.
Bạn cũng thường chăm chú lắng nghe mọi người trò chuyện, ra vẻ hào hứng, hòa đồng. Nhưng thật ra, bạn cảm thấy xa lạ, thấy mình lạc lõng giữa đám đông. Đó chính là biểu hiện của một tâm hồn cô đơn đang vật lộn để không bị nhìn thấu.

7. Tránh ánh mắt của người đối diện
Nói đúng hơn là mỗi khi trò chuyện, bạn thường né tránh ánh mắt của người đối diện. Bạn cảm thấy không thoải mái khi phải chủ động bắt chuyện, nhất là với người lạ. Việc đối mặt trực tiếp, nhìn thẳng vào mắt ai đó khiến bạn lúng túng và mất tự tin.
Bạn ngại giao tiếp, ngại phải xuất hiện trước đám đông hay ở giữa một tập thể xa lạ. Bạn có thể ngồi im lặng suốt cả buổi mà không thấy khó chịu, hoặc khi bắt buộc phải nói chuyện thì cũng chẳng tự nhiên chút nào. Đó là biểu hiện rõ rệt của sự cô đơn bên trong bạn.

8. Mọi việc đều tự mình làm
Đôi khi bạn chỉ mong có một người đồng hành, cùng nhau sẻ chia những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống, cùng lắng nghe và thấu hiểu tâm tư bạn. Nhưng cuối cùng, bạn vẫn chẳng thể tìm thấy ai thực sự phù hợp để bên cạnh lâu dài.
Ngày qua ngày, bạn vẫn xoay vần trong công việc, học hành và hàng trăm thứ phải lo liệu – tất cả đều tự mình gánh vác. Dần dần, bạn quen với việc sống một mình, không cần ai đi cùng. Thế rồi, những khoảng thời gian rảnh rỗi trở nên thật trống trải – bạn không còn biết rủ ai đi dạo phố, tán gẫu bên tách cà phê, hay đơn giản chỉ là xem một bộ phim cùng nhau. Bạn có nhận ra sự cô đơn đang dần bủa vây mình không?

9. Chỉ muốn ở nhà, quẩn quanh bên giường
Đôi lúc, ta cần một khoảng lặng riêng tư – những phút giây chỉ dành cho bản thân, tách biệt khỏi thế giới ồn ào – để thật sự lắng nghe chính mình.
Nhưng nếu việc ấy trở thành thói quen, khi bạn chỉ thấy dễ chịu trong không gian nhỏ bé của căn phòng, chẳng muốn rời giường, chẳng còn hứng thú gặp gỡ ai, thì có lẽ sự cô đơn đang âm thầm chiếm lấy bạn. Nó khiến bạn cạn kiệt năng lượng, trở nên trì trệ và chỉ muốn trốn tránh mọi thứ xung quanh.

10. Lướt mạng vô định cả ngày
Bạn dành hàng giờ chỉ để lang thang khắp các mạng xã hội, không vì mục đích rõ ràng nào cả. Hết lướt bảng tin facebook lại vào tường người này, người kia, nhưng thực chất bạn không thực sự quan tâm. Bạn làm vậy đơn giản chỉ vì... rảnh rỗi.
Chỉ cần có chút thời gian rảnh là bạn lại dán mắt vào màn hình điện thoại, cứ thế cuộn, cuộn, và cuộn. Trang chủ facebook được load đi load lại liên tục như một thói quen vô thức, trong khi nội dung vẫn chẳng có gì mới. Có lẽ, sâu bên trong, bạn đang cảm thấy rất cô đơn?

11. Hay thức khuya và thích thu mình trong bóng tối
Đồng hồ điểm 2, rồi 3 giờ sáng mà đôi mắt bạn vẫn thao thức. Có lúc bạn nằm đó với ánh sáng mờ nhạt từ chiếc điện thoại, có khi lại trằn trọc cùng những dòng suy nghĩ không đầu không cuối, hoặc thậm chí là một khoảng trống vô tận trong tâm trí.
Thói quen thức khuya cứ lặp lại mãi, trở thành nếp sống riêng biệt của bạn. Bạn là “cú đêm” không phải vì bài vở hay công việc, mà đơn giản là chẳng thể nào chợp mắt sớm được. Phải chăng đó chính là biểu hiện rõ ràng của nỗi cô đơn đang bám lấy bạn?

12. Luôn cảm thấy mình lạc lõng giữa thế giới
Giữa đám đông, bạn thấy mình thật nhỏ bé và lạc lõng. Bạn sợ ánh mắt của người khác, sợ người ta phát hiện ra rằng bạn đang cảm thấy cô đơn. Dù ngồi giữa một cuộc vui, bạn vẫn dễ bị bắt gặp đang chăm chú nhìn vào điện thoại, thẫn thờ ngắm trời mây hay ngồi im bên khung cửa sổ.
Bạn có cảm giác mình không thuộc về nơi nào, không hòa hợp được với ai cả. Dù đôi lúc bạn cũng cố gắng tham gia vào một nhóm người để cảm thấy an toàn hơn, nhưng sâu trong lòng, bạn biết rõ mình vẫn đang rất cô đơn.
